Bạn là một hủ nữ? Vậy bạn đã từng rơi lệ vì một bộ truyện nào đó chưa? Tình yêu giữa hai con người cùng giới tính, cùng hoàn hảo tuyệt mĩ như nhau. Bạn biết không để viết một bộ truyện có nội dung vui vẻ rất dễ dàng, đôi lúc là lấy những cảm tưởng thường tình trong đời thật cũng có thể gây cười. Nhưng, để viết nên một huyền khúc sầu bi để lại nỗi ám ảnh trong lòng người đọc thì khó vô cùng.
Vậy mà Thương Hải Di Mặc đã có thể làm được điều đó, tình yêu của Phương Quân Càng và Tiếu Khuynh Vũ đã chạm vào trái tim của mỗi độc giả, để lại những nỗi buồn, lệ hoen bên mi vẫn chưa khô. Kết thúc SE (sad ending) nếu đọc thêm phiên ngoại thì sẽ đi theo hướng HE (happy ending) nhưng liệu có ai có đủ dũng cảm để đọc đến đoạn họ trùng phùng hạnh phúc? Bạn có thể tìm đọc thêm nhiều truyện cùng thể loại qua doc truyen tieu thuyet.
Thật sự thì tôi không biết phải review như thế nào vì câu chuyện quá hoàn hảo, sợ rằng nói ra hết rồi thì không còn gì hay ho nữa. Tôi rất muốn để bạn đọc và tự cảm nhận khuynh tẫn thiên hạ để thấu được tình yêu khắc cốt ghi tâm, thiên địa chứng giám. Nếu đời không chấp nhận họ, thì Hoàng Tuyền sẽ là nơi họ trùng phùng cùng nhau. Và đúng như vậy, cái kết thật sự rất buồn, cả hai cùng rời đi khỏi thế gian này, một người đi trước, một kẻ nặng tình cũng đi tìm ái nhân.
Phương Quân Càn một vị tướng trẻ, một hầu gia ngông cuồng tự đại, và cũng là một người đàn ông vì Tiếu Khuynh Vũ mà thay đổi. Cuộc đời của hắn chính là vì y mà tồn tại, y chính là thanh xuân và sự cuồng nhiệt của hắn, cũng chỉ có y là tình thân duy nhất bên cạnh Phương Quân Càn. Lúc mà hắn mất đi tất cả, chỉ một mình y giang tay ôm lấy hắn. Tiếu Khuynh Vũ – Vô Song Công Tử, một người có tâm tư quá sâu, sâu đến mức không ai đoán ra được y nghĩ gì. Cũng vì một người luôn giấu kín tâm tư của mình mà đáng thương vô cùng. Tình yêu của họ đẹp như vậy đấy, hoàn hảo như vậy đấy, nhưng vì hai người họ được tác giả Thương Hải Di Mặc tạo dựng nên quá tuyệt mĩ giống như những thiên thần trắng không thể tồn đọng vết nhơ được.
Vô Song Công Tử thì đã sao, y cũng có những chuyện buồn không ai biết, chỉ có Phương Quân Càn mới thấu hiểu và chua xót với y. Còn chuyện gì đáng sợ bằng việc chính bàn tay mình giết chết mẫu thân chứ? Phương Quân Càn luôn đứng thẳng, uy dũng và kiên cường sau những trận đánh, cũng bởi vì y – Tiếu Khuynh Vũ.
Người ta bảo Tiếu Khuynh Vũ không yêu nhiều bằng Phương Quân Càn yêu y, nhưng đó có phải là sự thật? Khi một Tiếu Khuynh Vũ đứng giữa tình yêu và sự trung thành cùng trách nhiệm. Quân Càn không thể tồn tại, vì sự tồn tại của hắn chính là mối đe dọa của Đại Khánh và cái gai trong mắt Duệ Đế. Bất quá Tiếu Khuynh Vũ cũng có biết nhưng vô lực, vì trái tim y đã gói gọn, đem tặng cho hắn, bao nhiêu sự tàn nhẫn đều đã hóa thành cát bụi bay theo gió khi đứng trước mặt Quân Càn.
Họ chia lìa rồi trùng phùng trở lại, không biết đã trải qua bao nhiêu lần như thế, chỉ vì y không dám yêu, y được yêu, y không thể yêu. Y có thể yêu bất cứ ai nhưng Phương Quân Càn thì không được. Vậy mà, y vẫn yêu và chấp nhận lấy kết quả đau thương. Sau này Tiếu Khuynh Vũ mất, Phương Quân Càn lên ngôi vua, sau vài năm thì nhường ngôi lại cho đệ đệ sau đó về nơi yên nghỉ vì quá nhớ thương người thương. Một khúc hùng ca bi tráng thấm đẫm nước mắt của nhân vật lẫn độc giả.
Mời bạn bấm vào đây để đón đọc: https://thegioitruyen.com/khuynh-tan-thien-ha.6142/
Review bởi Kun